Βаng Utаh, Ηоа Κỳ пáu ᴍình ƅên ԁãу núі Ɍосkу hùпg ᴠĩ ᴠà ʟà զuê пhà сủа hồ Ѕаlt Lаkе nổі tіếng, ʟà nơі trảі ԁàі пhững ᴋhung сảnh thіên nhіên ʟộng lẫу. Νgоàі rа, ᴠùng đấт хіnh đẹр nàу сòn ᴍột đіểm đặс ƅіệt hấр ԁẫn kháс. Đó ʟà сhuуện ᴋể ᴠề сáс ѕіnh ᴠật ƅí ẩп trоng ᴠùng, tháсh thứс lờі gіảі đáр hợр ʟý сủа соn ngườі hàпg тrăm пăm quа.
Tuyết tan trên nhánh cây khô bên bờ hồ Bear ở bang Utah. (Ảnh His and Hers Photography)
Ǫuáі ᴠật hồ Bear
Có một quái thú nổi tiếng ở hồ Βеаr nằm ở biên giới giữa bang Utah và bang Idaho, phía đông bắc thành phố Salt Lake. Câu chuyện về quái vật hồ Bear được lan truyền từ đầu những năm 1800. Những người tiên phong khai hoang vùng này thường nhìn thấy một con thú bơi gần bờ, trông giống rắn, da màu kem và dài khoảng 9m, đầu rộng giống cá sấu, chân ngắn, nằm sát đất, đuôi rất khỏe. Lắm lúc sinh vật này còn đi lang thang trên bờ một lúc. Đôi khi nó có thể khạc ra nước như thể xuyên qua một lỗ khí. Người Shoshone bản địa gọi nó là “quỷ nước”, một loài độc ác, nguy hiểm, cần tránh xa bằng mọi giá. Con quái vật hung dữ sẵn sàng ăn thịt động vật hoặc người bất cẩn đến gần hoặc bơi trong hồ. Ngoài ra, món khoái khẩu của nó là bò rừng Bizon.
Năm 1860, khi câu cá trên hồ Bear, hai người con trai của vợ chồng Marion Thomas và Phineas Cook đã nhìn thấy sinh vật này. Họ thất kinh khi thấy con vật to lớn, nguy hiểm đến gần con thuyền và có khả năng lật úp thuyền.
Đây có phải là quái vật hồ Bear mà nhân chứng kể lại? (Ảnh minh họa)
Năm 1871, Milando Pratt và Thomas Rich đã nhì
“[Tôi] nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt và một phần đầu của nó phủ đầy lông màu hơi nhạt. Khuôn mặt của nó phẳng, đôi mắt to đầy đặn, đôi tai nổi bật và chiếc cổ dài khoảng 1,5m”.
Lần chạm trán này đặc biệt thu hút sự chú ý của người dân, trong đó, phải kể đến Brigham Young, một người có địa vị trong vùng. Young đã đặt bẫy để bắt nó. Ông nối một sợi dây thừng dài 91m trên bờ, đầu kia buộc dây cáp to nối với lưỡi câu có gắn mồi là miếng thịt cừu rồi thả xuống nước. Sau đó không hiểu sao miếng mồi bị lấy đi mất, còn con quái vật thì chưa bắt được. Cũng trong khoảng thời gian này, một chủ trang trại địa phương cho biết, có con vật nào đó đã bắt mất 20 con cừu ở bãi chăn thả gần bờ hồ của ông.
Sinh vật này đã trở thành đề tài giật gân trên các phương tiện truyền thông, xuất hiện trên nhiều tờ báo như Deseret News và The Salt Lake Tribune… Song cơn sốt đã phần nào nhạt đi khi nhà báo Joseph C Rich tuyên bố rằng câu chuyện gốc trong bài báo năm 1868 của ông chẳng qua chỉ là một trò lừa bịp tinh vi.
Tuy nhiên, vào những năm 1900, người ta lại tiếp tục nhìn thấy con quái vật. Năm 1907, nhiều trường hợp đã nhìn thấy nó. Đặc biệt, có 2 người đàn ông kể rằng họ tận mắt thấy con quái vật phá tan trang trại của họ để giết và tha đi một con ngựa. Ngoài ra, nhìn thấy nó còn có một nam hướng đạo sinh (vào năm 1946) và Brian Hirschi, một chủ doanh nghiệp ở khu vực hồ Bear (vào năm 2002).
thấy và dùng súng trường bắn trúng con quái vật, nhưng con vật không hề hấn gì. Năm 1874, William Budge – trạm trưởng đường sắt – đã nhìn thấy con quái vật cách bờ khoảng 20m. Ông mô tả cuộc chạm trán như sau:
Dù có thực sự tồn tại hay không, quái vật hồ Bear chắc chắn đã đi vào truyền thuyết của vùng đất xinh đẹp này và là đề tài thu hút khách du lịch.
Những sinh vật kỳ lạ ở hồ nước mặn Salt Lake
Hồ nước mặn Salt Lake nổi tiếng ở Utah cũng là nơi cư ngụ của nhiều sinh vật kỳ dị. Salt Lake rộng 4.400 km2 nhưng cực kỳ khắc nghiệt với sự sống vì nước trong hồ mặn gấp 5-6 lần nước biển. Trong hồ không có cá. Những sinh vật thích ứng được với độ mặn kinh khủng này chỉ có tôm nước mặn – loài giáp xác trong suốt chỉ dài hơn 1cm, một vài loài vi khuẩn và tảo.
Tuy nhiên, cuốn sách của Linda Dunning, Lost Landscapes: Utah’s Ghosts, Mysterious Creatures, and Aliens (tạm dịch: Vùng đất xinh đẹp bị thất lạc: bóng ma, quái vật và người ngoài hành tinh ở Utah) có đề cập rằng: Vào cuối những năm 1800, người đánh cá voi James Wickham tự tin cho rằng cá voi có thể sống sót trong hồ nước mặn. Wickham đã dành một năm ở Úc để bắt cá voi, bỏ vào con tàu chứa nước biển để chở chúng về Hoa Kỳ. Năm 1873, 2 con cá voi Úc dài 10,5m đã được thả vào hồ Salt Lake. Ban đầu chúng bị nhốt trong hàng rào, sau đó, 2 con cá voi đã phá tan hàng rào và biến mất vào hồ. Những con cá voi sinh sôi nảy nở mạnh trong hồ cho đến bị những người săn cá voi đánh bắt đến gần như tuyệt chủng, tuy nhiên cũng có những báo cáo lẻ tẻ về việc cá voi xuất hiện trong hồ.
Hình vẽ minh họa cá heo ở hồ Salt Lake, bang Utah. (Ảnh qua YouTube)
Ngoài ra còn có những con lạc đà đi lang thang xung quanh hồ. Сó lẽ chúng là hậu duệ của những con lạc đà được quân đội sử dụng ở khu vực sa mạc khắc nghiệt của bang Utah những năm 1800 và may mắn trốn thoát. Những chú ngựa nhỏ, có kích thước bằng con chó, hay đi lang thang trên bờ hồ và ᴍột số đảo trong hồ. Còn có một bộ tộc bí ẩn, được xem là hậu duệ của người “Anh điêng da trắng”, hay cưỡi voi sống trên các đảo.
Các bộ lạc bản địa thường kể với những nhà thám hiểm tiên phong rằng ở hồ Salt Lake có một con quáі vật hung dữ, có cái đầu khổng lồ, hay rình mò ở vùng nước nông để vồ lấy chim chóc, ngựa, gia súc ở vùng nước nông. Người ta cho rằng gia súc trong khu vực biến mất một cách bí ẩn là do quái vật này gây ra.
Trong những năm 1840, một người tên Brother Bainbridge kể rằng đã nhìn thấy một sinh vật trông giống như một con cá heo đang bơi trong hồ gần Đảo Antelope, hòn đảo lớn nhất trong 11 hòn đảo nổi tiếng của hồ.
Năm 1871, J.H. McNeil và các nhân viên của Công ty Barnes and Co. Salt Works thuật lại rằng, họ đã nhìn thấy sinh vật to lớn giống cá sấu có đầu ngựa chạy ra khỏi đài kỷ niệm trên bờ phía bắc của hồ Salt Lake. Nó gầm một tiếng vang xa và rượt họ chạy lên ngọn đồi. Họ ẩn nấp trên đó cho đến lúc rạng đông. Khi trở lại nơi mà họ đã nhìn thấy con quái vật ngày hôm trước, họ phát hiện những tảng đá đổ nhào, trên mặt đất có dấu chân bị con vật cào xé. Thỉnh thoảng người ta lại phát hiện các sinh vật giống cá sấu trong hồ, nhỏ nhất dài khoảng 1,5m, con to có thể dài 23m.
Ngoài ra còn có những con gấu trắng kỳ quái rình rập ở các bãi muối gần hồ Salt Lake. Chúng được gọi là “gấu muối”, màu lông hoàn toàn hòa quyện với môi trường xung quanh đến nỗi người ta chỉ có thể thấy được đôi mắt đen của chúng. Chúng là nỗi khiếp sợ của những người lái xe một mình trên đường dài và còn bị quy cho là thủ phạm phá hoại những con đường đi xuyên qua lãnh địa của chúng.
Ngoài ra, còn có những “em bé nước” kỳ lạ có kích cỡ như con người. Vẻ ngoài của chúng như một nàng tiên cá cổ điển, có mái tóc đen dài và đuôi cá. Chúng thường phát ra âm thanh dập dờn, nghe giống như tiếng khóc trẻ con. Chúng rất nguy hiểm, hay dụ nạn nhân xuống nước và dìm cho chết chìm.
Những quái тhú trên cạn
Những năm 1950, ở Utah, Arizona, Nevada và New Mexico có một bầy thú thú kỳ quái trông giống như chuột túi châu Úc đến quấy phá. Người ta mô tả rằng chúng cao khoảng 1,2m, nặng khoảng 70 kg, chân sau mạnh khỏe, chân trước ngắn, mập chắc và hàm răng sắc nhọn. Nhiều trường hợp mô tả chúng giống bò sát và có cả cánh, phát ra tiếng kêu la kinh hoàng. Theo giải thích hợp lý nhất, đây có thể là một số loài chuột túi lớn, thuộc chi Macropus, bao gồm chuột túi xám và chuột túi đỏ phương Đông. Nhưng nếu đúng như thế, thì từ phường Đông chúng làm cách nào để đến được nước Mỹ?
Năm 1987, một người đàn ông đang lái xe bán tải chở khoai tây ở phía đông dọc theo đoạn I-80 ở Utah hướng về bang Wyoming. Khi đó bỗng dưng anh nhìn thấy một con mèo lớn màu nâu sẫm đang rình rập bên vệ đường. Anh đi chậm lại để nhìn rõ hơn và thấy rằng nó không phải là sư tử núi. Nó lớn hơn sư tử núi, cơ bắp phình to, đuôi ngắn ngủn, trông hợm hĩnh. Người lái xe chia sẻ về trải nghiệm của mình:
“Con mèo nâu to lớn này trông rất cơ bắp, ý tôi là cơ bắp nó to khỏe hơn so với sư tử núi hoặc báo. Bạn có thể thấy tất cả các cơ bắp phình ra ở khắp nơi trên thân và mặt nó khi nó đi hay chạy. Và con mèo này có cái đuôi mập, rất ngắn. Đối với tôi, con mèo này giống họ nhà mèo mà bạn thường nhìn thấy trong viện bảo tàng hoặc sách lịch sử, chính là hổ răng kiếm hoặc sư tử. Tuy nhiên, nó không có răng nanh lớn ở hàm trên như hổ răng kiếm hoặc sư tử. Nhưng dù sao, khi tôi nhìn thấy con mèo lớn này, tôi thực sự rất vui vì lúc đó mình và nhiều người khác đi trên con đường cao tốc này đã không đi bộ ngoài đường. Tôi hy vọng lần tôi nhìn thấy này sẽ giúp những người ở bang Utah thận trọng hơn ở những nơi mà họ tình cờ đi qua. Tôi biết rằng sẽ có con gì đó theo dõi sau lưng khi tôi đi bộ ở bang Utah, đặc biệt là ở các bang có dãy núi Rocky này”.
Vào tháng 5/2005, nhân chứng nói rằng vào giữa trưa họ nhìn thấy con thú ở bãi cỏ, ở đó có xác của một con nai. Nó dài khoảng 3m, nặng hơn 100kg, giống như rắn, màu nâu sẫm, sọc tím, hai mắt phát sáng và có đôi cánh nhỏ trên lưng. Giữa hai mắt của nó nổі lên một vết sẹo, nó hôi thối như xác chồn hôi hay cống thoát nước. Trong vài phút, anh quan sát con rắn đang ăn từ khoảng cách 4 mét. Khi phát hiện có người, nó rít lên rồi lao vào đám cỏ với tốc độ cực nhanh.
Tháng 6/2005, trong một nghĩa trang cũ gần Huntsville, bang Utah, một nhóm người đi bộ giật mình khi thấy một sinh vật hình người thấp bé. Nó có mùi như thuốc tẩy, cao khoảng 1m, cơ thể đầy lông, khuôn mặt giống bò sát, kỳ lạ nữa là bộ ngực của nó nhô ra phía trước. Khi nhìn thấy nhóm người, sinh vật kỳ dị này phát ra âm thanh lớn và lao nhanh vào khu rừng. Một nhân chứng kể về cuộc chạm trán:
“Khi chúng tôi lần đầu tiên nhìn thấy nó, nó đang đi thẳng đứng nhưng dường như bị gù lưng, khi nhận thấy chúng tôi nó khựng lại và nhìn chằm chằm vào chúng tôi trước khi thả xuống bốn chân và chạy đi, nó di chuyển rất giống với một con nai đang chạy trốn”.
Thằn lằn bay
Hình minh họa thằn lằn bay thời tiền sử. (Ảnh: Reddit)
Năm 1903, thông tin về một loại quái vật có cánh khác trông như thằn lằn bay thời tiền sử đã lan rộng khi các tờ báo Denver News, Logansport Pharos, Pittsburgh Press… đưa tin.
Hai thợ săn gồm Martin Gilbert và John Barry kể rằng đã phát hiện ra “quái vật thời tiền sử” tại đảo Stansbury, ở giữa hồ Salt Lake. Con thú như thể được lai giữa cá, cá sấu và dơi. Nó có thể ở trên không hoặc dưới nước, dài 20m, thân phủ vảy sừng, đầu giống đầu cá sấu, răng như răng cưa sắt nhọn và đôi mắt rất sáng. Cánh nó giống cánh dơi, dài khoảng 30m, đuôi giống đuôi cá.
Những nhân chứng đã nhìn thấy nó bay đi vào lúc hoàng hôn, một lúc sau trở lại với một con ngựa bị xé toạc bằng hàm răng sắc nhọn của nó. Nó ngoạm xác con ngựa vào trong hang. Các nhân chứng nghe thấy tіếng nhai xương giòn tan kêu răng rắc trong khoảng một giờ, sau đó họ cẩn thận quay trở lại nơi cắm trại ở phía bên kia của hòn đảo.
Khu rừng ma quái
Năm 2003, một nhân chứng tự xưng là “Gus B” cùng em trai đến tiệc cưới ở công viên Maine, cách Vernal, Utah mười lăm phút lái xe. 5 giờ chiều, Gus cùng bạn bè phiêu lưu khám phá khu vực hoang dã gần đó. Đi được 15 phút, họ đi đến một khoảng trống, nhiệt độ lúc này đã giảm xuống đáng kể. Xương cốt các loài gia súc nằm rải rác trên mặt đất. Đi bộ thêm 10 phút nữa, họ bắt gặp một thứ rất kỳ lạ, nhân chứng kể lại như sau:
“Chúng tôi đến một khu vực rừng cây rậm rạp và hơi tối so với thời tiết ban ngày lúc đó. Em trai tôi vỗ vai và thì thầm: “Anh có thấy thứ đó không?” Cách khoảng 15m trong khu rừng là một hình dạng đen đen có thể phân biệt được, trông rất lớn. Nó trông giống như con khỉ đột đang ngồi tỳ xuống đất, nhưng toàn thân nó đen thui. Nó quá cao nên không thể là gấu, cao hơn 2m trong tư thế cúi xuống!
Lúc ấy, những người trong nhóm cũng chú ý đến hình dạng to lớn, tối tăm đó. Hơi thận trọng và dùng đến cặp mắt tinh anh, chúng tôi tiếp tục đi vào rừng, nhưng theo một hướng khác. Để tôi kể thêm. Lúc đó cây cối bỗng dưng xào xạc và đung đưa, nhưng không khí lúc đó đang ngưng đọng và không có gió. Điều này làm em trai tôi Tony hoảng sợ, vì vậy nó quyết định rằng tham quan như vậy là đủ rồi. Thế là bạn tôi Cassidy đã đồng ý đưa nó quay lại công viên. Brian, David và tôi ở lại để chờ Cassidy.
Bóng chiều đổ xuống cảnh vật ở công viên Maine, bang Utah, nước Mỹ. (Ảnh: proterra.com)
Đến lúc này, màn đêm buông xuống đã bao phủ chúng tôi. Điều này làm tôi rất băn khoăn, vì chúng tôi đã rời đi lúc 5 giờ và ngay cả cuộc hành trình vẫn chưa tới một tiếng thì sao trời lại mau tối đến vậy. Đột nhiên, chúng tôi bắt đầu nghe thấy những tiếng thét kỳ lạ phát ra từ những cái cây. Brian nói đó là tiếng hét của người da đỏ, nhưng tôi cho rằng đó là tiếng của một con cú. Phán đoán của tôi không chính xác, vì âm thanh vang vọng càng rõ hơn và không biết đến từ hướng nào, có lúc như cách vài bước chân trên đầu tôi, lúc thì như trên mặt đất cạnh chân tôi. Lúc đó, mọi thứ rõ ràng rất kỳ lạ, hoàn cảnh cũng trở nên tồi tệ hơn. Trong lúc chờ Cassidy trở lại, dường như có một thứ kỳ lạ tấn công David làm anh hoảng loạn. Anh ta hầu như không thể nói. Gần như một thực thể nào đó đang cố gắng ngăn anh ta nói, và anh ta trông như đang sợ hãi một cái gì đó. Brian nắm tay David và cố gắng nói chuyện với anh, nhưng chẳng mấy hiệu quả. Trong lúc sự việc đang diễn ra, lưng họ quay về hướng khu rừng, còn mặt tôi thì quay về đó. Không biết từ đâu, tôi bỗng thấy một đôi mắt đỏ lóe lên trong bóng tối. Nó nhanh chóng biến mất trước khi tôi hỏi liệu có ai khác đã nhìn thấy nó không. Brian vẫn đang cố gắng giúp David. Một vài phút sau khi nó biến mất, tôi lại thấy đôi mắt ấy. Lần này nó cách chỗ cũ khoảng hơn 10m về phía bên phải. Tôi hỏi Brian rằng anh ta có nhìn thấy đôi mắt không, và thực sự anh ta đã thấy nó. David dường như đã bình tĩnh lại một chút, rồi cả Brian và tôi đều nhìn thấy đôi mắt lần thứ ba, nó ở một khoảng xa hơn ở bên phải khu rừng. Bằng cách nào đó, chúng tôi biết rằng đang đứng ở sau hàng ngũ kẻ địch và tôi có cảm giác nếu không sớm rời đi, điều gì đó thực sự tồi tệ có thể sẽ xảy đến với chúng tôi. Thực tế là việc David chửi rủa con quái vật không giúp ích được gì. Cuối cùng, Cassidy trở lại, và tôi nhận thấy mọi thứ sáng sủa hơn một chút, Đáng lẽ hôm nay là ngày có trăng và ánh trăng tròn sẽ chiếu xuống chúng tôi. Thế nhưng, một lần nữa tôi lại thấy kinh ngạc rằng mặt trăng đã đi đâu mất, trong khi chúng tôi chỉ mới vào trong rừng hơn một giờ. Sau đó Cassidy hỏi chúng tôi có muốn tiếp tục tiến sâu hơn vào rừng. Brian, David và tôi đều nhất trí rằng tốt nhất là chúng tôi nên quay về”.
Khi họ rút lui, những cái cây đung đưa giống như bị gió thổi mạnh, mặc dù tối hôm đó không có gió! Các nhân chứng kể rằng họ đã cật lực chạy ngược lại như thể đang trốn chạy thần chết bởi lẽ họ có cảm giác rõ ràng rằng cánh rừng đang muốn nhốt họ lại. Chạy được khoảng 15 phút thì họ quay lại được nơi mà họ đã rời đi và cũng không còn thấy những sinh vật quái lạ kia nữa. Kỳ lạ hơn, khi trông thấy mọi người đang đi kiếm mình, đã 6 tiếng đồng hồ trôi qua nhưng đối với các nhân chứng thì chỉ như khoảng 1 giờ. Đây là một trường hợp kỳ lạ rất khó giải thích, và người ta tự hỏi điều gì thực sự xảy ra trong khu rừng hoang vu đó.
Utah được tự nhiên ưu đãi cho những điều tuyệt vời và kỳ diệu. Người ta có dành cả đời cũng khó khám phá hết các hiện tượng tự nhiên kỳ lạ ở đây. Cũng có những hiện tượng mà công chúng lãng quên và rơi vào cõi vô định. Nếu những lời kể ở trên là thật, thì những vùng đất và hồ nước hoang dã này có lẽ là nơi sinh sống của những thứ ngoài tầm hiểu biết của con người. Thật khó để nói chắc chắn, nhưng Utаh hẳn là ᴍột nơi đầy bí ẩn.
Nguồn: tinhhoa.net
</ԁіv>